Tìm kiếm Blog này

Hắc Phong Thần Đạo chương 113



Chương 113 Trận pháp năm trăm mẫu

Cả khu vực biến thành trận pháp, mà khởi nguyên là ở đoạn suối trên cùng. Nơi này nhận nước đầu nguồn rồi theo các mạch nước chảy khắp năm trăm mẫu đất, lại thêm các yếu tố khác tạo thành một trận pháp khổng lồ.
Trước đó, Triệu Thiên Bình có ý tưởng về xây dựng một trận pháp bán tự nhiên to lớn, nhưng không quá chắc chắn. Nhưng sau khi nghiên cứu thư nó lại phát hiện một điều khá lí thú khiến nó tự tin với kiểu trận pháp này hơn.
Nói ra cũng thật kì lạ, lúc trước muốn tìm hiểu về lôi thì may mắn tìm ra được ghi chép về ngũ nguyên khiến Triệu Thiên Bình như người mù nhìn thấy ánh sáng, những tưởng đó là chân lí của ngũ nguyên, nhưng thật không ngờ những nghiên cứu sau đó lại khác biệt. Nói đúng hơn thì thư tịch trước đó xem qua nói về Địa, Thủy, Viêm, Phong, Lôi, nhưng hàng loạt những thư tịch sau đó lại dường như khác biệt.
Không còn Địa, Thủy, Viêm, Phong, Lôi nữa mà Kim Mộc Thổ Thủy Hỏa ngũ hành chuyển sang Ngũ Nguyên lại vẫn là Kim Mộc Thổ Thủy Hỏa, nhưng biểu hiện ra ngũ nguyên thì Kim chính là kim loại, Mộc là cây cối, Thổ là đất, Thủy là nước, còn Hỏa là lửa. Mà những thư tịch khẳng định điều này thì nhiều rất nhiều, còn cái nhắc đến Phong Lôi chỉ vỏn vẹn một chút mà Triệu Thiên Bình tình cờ tìm được lúc trước mà thôi.
Điều này khiến nó trở nên mâu thuẫn, chẳng lẽ những điều bản thân mình tìm hiểu trước đó là sai lầm. Nhưng nghĩ lại nó đã nhờ những lí luận đó mới dẫn ra Vân lôi trận, như vậy không thể nào là sai được. Nhưng nếu nó đúng thì chẳng lẽ hàng loạt những thư tịch khác chiếm gần như là toàn bộ chẳng lẽ là sai, thật quá vô lí.
Đang suy nghĩ muốn bể đầu, Triệu Thiên Bình đột nhiên nhớ tới một điều, Ngũ hành diễn hóa vạn vật. Tính ra dù là thứ này hay thứ kia thì cũng đều từ ngũ hành diễn hóa mà ra, nó đã mang bản chất sai khác chứ không còn là ngũ hành nữa, chỉ mang một số tính năng nổi bật đại diện mà thôi.
Nghĩ như vậy, Triệu Thiên Bình liền yên tâm tìm hiểu và khắc ghi những dạng lực lượng kia, sau này nó còn phải sử dụng đến dài dài.
Tìm hiểu ngũ nguyên khiến Triệu Thiên Bình hiểu ra thêm nhiều thứ về bán tự nhiên trận pháp liền áp dụng vào bày trận.
Tuy trận này thiên về Thủy, nhưng để phù hợp với tự nhiên chi thế thì không thể tách ra khỏi ngũ hành, bởi vậy trận này liền theo ngũ hành tuần hoàn mà bày. Kim ẩn dưới Thổ, Thủy quấn quanh Mộc, còn Hỏa, đây là thứ khiến Triệu Thiên Bình đau đầu rất nhiều. Mới ban đầu vốn dĩ nó định tạo ra một  hỏa lò giữa trận pháp để cân bằng, nhưng đây là ảo trận lấy thủy làm chính, sẽ áp chế hỏa hệ rất kịch liệt nên hỏa lò e rằng sẽ không duy trì được. Nhưng không thể để hỏa hệ quá mạnh sẽ khiến trận pháp bị rối loạn. Để tạo ra sự cân bằng, Triệu Thiên Bình liền lấy quan hệ tam tài dẫn dắt, lấy thủy sinh mộc, lấy mộc sinh hỏa, từ đó khiến hỏa hệ không bị áp chế nhưng cũng không quá mạnh mẽ, giải pháp chính là trồng Hỏa hệ linh thảo. Thế là lác đác trong rừng cây liền mọc lên ba cây Hỏa Nham Mộc, điều này khiến Triệu Thiên Bình tương đối hài lòng, vì Hỏa Nham Mộc sinh trưởng tương đối nhanh, chỉ cần nửa tháng liền có thể sinh ra hỏa khí, mà nếu loại cây này sinh trưởng đủ lâu liền có thể cho quả, loại quả của Hỏa Nham Mộc không những có thể luyện đan mà còn có thể dùng để trui rèn thân thể rất hiệu quả. Tất nhiên hiện giờ Triệu Thiên Bình không thể dựa vào tác dụng đó, chỉ là lợi dụng hỏa khí của nó mà thôi. Hỏa Nham Mộc cây giống không rẻ, lại cần điều kiện hơi đặc thù, nhưng Triệu Thiên Bình sớm đã bố trí ở mỗi gốc cây một trận pháp nên không cần phải lo nghĩ nhiều, chỉ cần đợi một ngày nữa khi hỏa khí của ba gốc cây này phát ra thì trận pháp có thể nói là hoàn thành.
Nhưng trước tiên cần chỉnh sửa lần cuối để chắc chắn rằng trận pháp hoạt động như ý, mà thời gian cần thiết cũng hết một ngày. Thế là đến tối hôm sau, khi nó vừa hoàn thành cũng là lúc hỏa khí bắt đầu xuất hiện.
-  Trận pháp cũng đến lúc khởi động rồi.
Triệu Thiên Bình tự nhủ rồi đi về phía đoạn suối đầu nguồn. Nơi này là chính là khởi nguyên hạch tâm, chỉ cần một thao tác cuối cùng.
Triệu Thiên Bình liếc mắt về một rặng cây tối đen ở xa rồi cười hừ hừ:
-  Muốn giám sát ta sao, nằm mơ.
Không chút chần chừ, Triệu Thiên Bình liền ném ra một Vân trận bàn, tức thì trong đêm tối bỗng dưng xuất hiện một chùm mây rồi từ từ lan rộng. Đến khi mây trắng bao phủ được một phương trượng, Triệu Thiên Bình liền tiếp tục quăng ra một thứ, lần này không phải trận bàn mà là một viên đá màu lam trong như thủy tinh, chính là Hải lam kết tinh lục phẩm mà sư phụ để lại cho nó.
-  Mặc dù mình không đủ khả năng để sử dụng Sương hải lam nhưng mượn Hải lam kết tinh để cải tạo Tuyền thủy thành Hải lam tuyền thủy thì cũng đủ sử dụng rồi. Chỉ cần ngâm thứ này ở đây đủ chín chín tám mươi mốt ngày thì Thủy khí sẽ đủ sức để tự động tuần hoàn, Hải lam tuyền thủy đến lúc đó sẽ sinh sinh bất tức, đến lúc đó thì không cần Hải lam kết tinh để duy trì tuyền thủy nữa.
Triệu Thiên Bình khẽ lẩm bẩm rồi đánh một đạo pháp quyết vào trong con suối. Một ánh lam lóe lên, đột nhiên tầm đó, chùm mây bao phủ liền nhiễm một tầng lam sắc cực kì mờ nhạt, nếu không để ý kĩ chắc chắn sẽ không thể nhận ra. Chùm mây sau khi nhiễm lam sắc liền từ từ lan rộng. Triệu Thiên Bình nhìn nhìn rồi gật đầu hài lòng:
-  Với tốc độ này, chưa đến sáng mây mù sẽ tràn ngập trận pháp, sẽ lan tận đến bầu trời, đến lúc đó, năm trăm mẫu thiên địa này sẽ là thế giới của riêng mình, không ai có thể nhòm ngó được.
Nó khẽ cười rồi vươn vai vặn người một vòng:
-  Bắt đầu từ sáng mai sẽ bước vào giai đoạn điên cuồng tăng tiến thực lực, phù, trước tiên phải thả lỏng cơ thể đã, cũng thật là mệt mỏi.
Đã gần một tháng dường như nó chẳng có nghỉ ngơi ra hồn nên khi mọi việc hoàn thành cũng là lúc cảm giác mệt mỏi ập đến. Lúc này muốn tu luyện đạt kết quả tốt là dường như không thể, biết điều, Triệu Thiên Bình liền quay về chòi tranh của mình mà nghỉ ngơi.
Bản thân nó vô cùng hài lòng với đại trận đã bỏ khá nhiều công sức này. Đây không chỉ đơn thuần là ảo trận.
Với bốn khu vực chính, dược điền hai mẫu dùng để trồng dược liệu, một khu đất bằng phẳng bố trí khốn trận dùng để tăng áp lực và một hàn đầm đều dùng để phục vụ nhu cầu luyện thể, một cái gò đất cao bố trí chính giữa với một ít thủ đoạn dẫn lôi dùng để phục vụ việc tu luyện Huyết Sát Luyện Thân thuật, ngoài ra còn có cái chòi tranh cũ dùng để nghỉ ngơi và tiếp khách. Còn tất cả những bố trí khác đều dùng để bố trí đại trận kết hợp giữa huyễn trận che giấu động tĩnh và một cái Thâu thiên trận.
Thực ra Thâu thiên trận là do Triệu Thiên Bình tự đặt vì thứ này vốn dĩ xuất phát từ tụ linh trận, nhưng nếu xây dựng tụ linh trận ở đây sẽ ảnh hưởng đến linh khí xung quanh, do vậy Triệu Thiên Bình bèn cải tiến lại. Trận này sẽ không thu thập linh khí xung quanh mà dưới sự dẫn dắt của mây trời sẽ thu lấy linh khí từ trên cao, tuy mỏng manh hơn nhưng dưới sự ảnh hưởng của tự nhiên chi thế trong một khu vực mây trời rộng lớn thì linh khí so với tụ linh trận còn mạnh hơn gấp bội. Từ đó vừa có linh khí dư thừa để duy trì trận pháp, lại vừa đủ phục vụ cho tu luyện, lại không ảnh hưởng đến linh khí của Lưu Vân Tông, đây là điều mà Triệu Thiên Bình đã cân nhắc rất kĩ.
Nhưng dù vậy, cũng không cần trận pháp quá lớn như vậy, mà bởi lẽ, ngoài tác dụng về huyễn thuật và linh khí ra thì mục đích chính của trận này đó là tụ tập vân khí.
Vân khí nhiều để làm gì, chính là muốn dùng để dẫn dắt lôi điện sử dụng cho Huyết Sát Luyện Thần. Yêu cầu của công pháp này khá hà khắc, lôi điện nhất thiết phải đầy đủ uy lực, nếu không sẽ chẳng có tác dụng. Vốn dĩ nếu dựa vào vân thuật bình thường thì việc dẫn dắt lôi điện vẫn sẽ được, nhưng uy lực không đủ, thậm chí với đại chiến hộ tông lúc trước, lôi địa kia vẫn chưa thể nào so sánh với uy lực của tự nhiên được. Nếu là uy lực của thiên địa, một đòn đánh ra như rạch xé đất trời, uy lực tuyệt luân, dù là Chân linh tu sĩ mở ra toàn lực phòng thủ cũng có thể ôm hận, dù là Đạo nguyên cảnh giới cũng ăn không tiêu khi bị vài chục tia sét tập trung. Nhưng lôi điện trong Vân Lôi trận lúc trước quả thật có chút yếu, đánh vào tu sĩ trúc cơ chỉ khiến họ bị thương, những tu sĩ cảnh giới cao hơn thì chỉ cần tốn chút công sức liền vô sự. Nhưng cũng vì thế mà Triệu Thiên Bình mới thỏa sức cầm lôi điện mà phóng tứ tung, chứ nếu uy lực mạnh hơn có thể đồ sát thì không đời nào nó đem ra sử dụng cả. Dù sao, nó vẫn rất “nhu nhược”.
Muốn lôi điện đủ uy lực thì vân khí cũng phải đủ, vì thế trận pháp năm trăm mẫu mới xuất hiện.mn
Vân khí chất đầy, khi vân khí của đại trận chạm đến vân khí của thiên địa, mọi thứ đột nhiên biến mất. Mây mù liên tục tỏa ra trước đó che kín tất cả cây cối địa hình chỉ trong khoảnh khắc đột nhiên tan đi không chút dấu hiệu, nhưng thực chất vân khí đã hóa thành một tấm màn ảo trận. Nhìn từ bên ngoài sẽ chỉ thấy một “Triệu Thiên Bình” hàng ngày siêng năng đả tọa, luyện công, thi thoảng lại trồng cây tưới rau, nhưng thực chất bên trong lại vô vàn biến hóa. Một khi có kẻ đặt chân vào ảo trận mà không được sự đồng ý của Triệu Thiên Bình, hắn sẽ lâm vào mây mù vô tận cho đến khi đột nhiên quay trở ra ngoài. Cũng vì trận pháp này Triệu Thiên Bình không hề đặt vào khả năng tấn công mà chỉ ưu tiên ảo thuật và phòng thủ mà thôi, len lỏi đến một mức độ nào đó sẽ bị trận pháp tự động trục xuất.
Ảo lấy Hải lam làm chủ, thủ lấy ngũ hành tuần hoàn làm chủ, lại dẫn dắt vân khí toàn bộ khu vực xung quanh dưới uy thế thiên địa, mặc dù phạm vi nhỏ hơn Vân Lôi trận trước kia nhưng được cái tuần hoàn không dứt, uy năng súc tích cục bộ, nên cho dù là cường giả đỉnh phong Đạo nguyên dùng mọi thủ đoạn cũng mơ tưởng đột phá trận này. Hơn nữa đây chỉ là khởi đầu, nếu sau này tu vi Triệu Thiên Bình tăng tiến, cảm ngộ tăng lên thì còn có thể cải tiến một hai khiến trận pháp sẽ càng thêm lợi hại.
Muốn phá trận này, chỉ có thể hủy cả Hoàng phong, hủy đi thiên địa nơi này, tất nhiên, ngoài trừ địch nhân thâm thù đại hận thì chẳng có kẻ nào điên rồ như vậy nên Triệu Thiên Bình khá là yên tâm.
Mở ra một thiên địa của riêng mình, Triệu Thiên Bình liền cảm thấy vô cùng thành tựu. Nhưng không thư giãn quá lâu, ngày hôm sau ngay khi thức dậy, Triệu Thiên Bình liền đâm đầu vào luyện tập.
Giai đoạn này, việc vận hành công pháp khá là hạn chế vì Triệu Thiên Bình biết, khi rút máu lần thứ hai linh lực lại sẽ một lần nữa hư thoát nên bây giờ dù có tu luyện bao nhiêu thì cũng vô ích. Nhưng dù vậy, nó vẫn duy trì vận hành đủ số chu thiên linh lực, rồi dùng nó vào thuật dưỡng sinh để tăng cường cơ thể.
Luyện thể trước khi thực hiện rút máu lần thứ hai xem như là một loại yêu cầu bắt buộc để tăng cường sự dẻo dai của sinh mệnh, tăng lên hiệu số an toàn khi tu luyện.
Một khu vực bằng phẳng rộng chừng ba mẫu đất được bố trí khốn trận là nơi để luyện võ, tạm được Triệu Thiên Bình gọi là Võ trường. Mỗi bước chân tại nơi này đều cảm thấy áp lực gia trì, tất nhiên lúc này Triệu Thiên Bình chỉ mở ra mức độ vây khốn yếu nhất để bước đầu làm quen, sau này khi thân thể đã thích nghi và cường đại hơn thì mới mở ra áp lực cao hơn.
Võ trường không chỉ được bố trí khốn trận, mà khắp xung quanh, từ mặt đất lên đến các cành cây đều được nó khắc vào một ít phù trận công kích bản nhược hóa của Hỏa sát trận, mỗi lần bắn ra chỉ là một tia hỏa diễm không đủ gây sát thương nhưng bù lại tốc độ khá nhanh, hơn nữa tần suất lại dày đặc, kết hợp với nhau tạo thành một thứ được nó đặt tên Liên Hoàn Lưu Tinh Trận. Chỉ cần bắn ra pháp quyết kích hoạt, trận này liền nhắm lấy vật thể chuyển động mà không ngừng bắn ra từng đoàn quang diễm từ mọi phương hướng. Thứ này được Triệu Thiên Bình dùng để luyện tập khả năng công kích và né tránh của mình.
Thân trên để trần, mang lên mấy cái vòng sắt ở tay chân, xuất ra Huyền Trọng Kiếm, Triệu Thiên Bình liền bước vào Võ trường. Trước tiên kích hoạt khốn trận và liên hoàn trận, tức thì áp lực gia tăng, mà từ bốn phương tám hướng liền bắn ra hàng loạt quang diễm nhắm về phía nó.
Một đoàn quang diễm đáp lên da, không có mấy thương tổn nhưng cảm giác thì như bị kiến cắn, có chút khó chịu. Một cái không nói, nhưng lúc này là vô số quang diễm, Triệu Thiên Bình cũng không dám chần chờ liền vung kiếm.
Truy Phong Kiếm, đây là bộ kiếm quyết mới xuất hiện tại Tàng Thư Các, gồm hai phần là kiếm chiêu và nội công tâm pháp đi kèm. Mặc dù không thể luyện được nội công nhưng dựa vào lộ tuyến vận hành nội công mà lấy linh lực mô phỏng thì cũng tạm ổn, mặc dù uy lực chỉ đạt được ba thành so với sử dụng nội công chính tông nhưng thế là đủ để Triệu Thiên Bình sử dụng Truy Phong Kiếm Pháp. Kiếm chiêu này thiên về tốc độ và sự uyển chuyển, từng kiếm từng kiếm nối tiếp như nước chảy mây trôi, chiêu chiêu liên hoàn miên man không dứt, càng luyện thì kiếm trong tay sẽ càng thêm nhẹ nhàng linh hoạt. Có một điều khiến Triệu Thiên Bình khá ngạc nhiên là vài chiêu trong kiếm quyết này đã từng xuất hiện trong Đại mộng cảnh, nên việc nắm bắt nó đối với Triệu Thiên Bình thật không quá khó, mọi thứ tự nhiên như vốn đã như vậy.
Truy Phong Kiếm không ngừng chém phá các quang điểm, còn những quang điểm không thể né tránh, Triệu Thiên Bình liền vận dụng thân pháp mà né đi. Đó là một loại thân pháp xuất pháp từ một loại đạo thuật có tên là Túy Tiên Thuật, khiến cơ thể có thể vận động theo các tư thế như một kẻ say rượu, nhìn thì li kì cổ quái nhưng hiệu quả né tránh lại vô cùng tốt.
Lúc khởi đầu, khi bản thân không quá thích ứng, Triệu Thiên Bình tất nhiên sẽ ăn không tiêu công kích dày đặc như vậy, nên đôi lúc nó phải thi triển Phong Hành Bộ một vòng để tạm thời thoát khỏi quang điểm bắn phá. Dù vậy, sau một canh giờ, Triệu Thiên Bình phải tạm thời rời khỏi Võ trường, mà lúc này, cả người nó cũng bốc lên khói đen dày đặc.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét